Paris không sợ hãi

Paris không sợ hãi

Vào tháng 10/2013, trong một hành trình qua 8 thành phố châu Âu, chúng tôi phải ngủ lại ở sân bay Charles de Gaulle.
Paris lúc đó đang trong tình trạng báo động an ninh sau một loạt vụ tấn công vũ trang, đánh bom tự sát ở các thành phố của Pháp. Thành phố của sáng tạo, của tình yêu, của sự lãng mạn lúc đó khác hẳn, với từng toán cảnh sát lăm lăm súng ống đi tuần khắp các con phố lớn nhỏ, trên mặt đất lẫn dưới những đường ngầm. Họ nhìn hàng nghìn gương mặt qua lại với vẻ cẩn trọng, dò xét.
Buổi tối ở sân bay Charles de Gaulle cũng diễn ra như vậy. Những khẩu súng lấp ló, lượn qua lượn lại theo bước chân cảnh sát. Tôi không sao ngủ được. Toàn thân căng ra, như thể sẵn sàng đối mặt với bất cứ điều gì không hay có thể xảy đến. Lý trí trấn an rằng họ ở đây là để bảo vệ chúng tôi, có họ chúng tôi an toàn hơn. Nhưng nỗi sợ vẫn từ đâu ập đến. Tôi chỉ chợp mắt được một chút lúc gần sáng khi có một thành viên trong đoàn, nhẹ nhàng và ấm áp, nắm lấy tay tôi.
Cảm giác hoang mang ấy sáng nay đột ngột trỗi dậy rõ mồn một, khi tôi đọc hàng loạt thông tin và xem những hình ảnh hoảng loạn sau 6 vụ tấn công khủng bố vừa diễn ra ở Paris. Hơn 120 người chết, tính đến trưa nay.
Rất nhanh chóng, các lãnh đạo, nguyên thủ quốc gia khắp thế giới đã đưa ra thông điệp chung rằng: “Chúng tôi đang hướng về Paris”, “Cả thế giới sát cánh bên Paris”.
Và còn nhanh chóng hơn là hành động của những người dân Paris - những người nhiều năm gần đây đã quen với sự bất ổn. Họ đoàn kết tự cứu lấy mình và những người xung quanh bằng một hành động rất thiết thực: mở cửa. Họ sẵn sàng mở cửa đón những người lạ. Một cụm từ (hashtag) quan trọng đã được người dân Paris lan truyền trên các mạng xã hội, nhằm cung cấp chỗ trú ẩn cho những người vẫn đang hoang mang trên phố. "PorteOuverte", tiếng Việt nghĩa là “Cửa mở đấy”, với thông điệp: “Tôi đang ở nhà, tại khu vực này, hãy liên lạc với tôi nếu bạn cần một chỗ ở”. “Nếu bạn đang ở Paris và đang tuyệt vọng tìm một nơi an toàn, hãy tìm cụm từ #PorteOuverte. Chúng tôi sẵn sàng chào đón bạn! Đừng ở bên ngoài trong thời điểm này!”, hàng loạt tài khoản viết.
http://daily-explore.blogspot.com/

“Cửa mở đấy” xuất phát từ cụm “La Porte Ouverte Chrétienne”, vốn là tên một nhà thờ ở thành phố Mulhouse Đông Bắc nước Pháp, nơi có sẵn sàng mở rộng cửa chào đón tất cả những ai tìm đến.
Không chỉ người dân, lái xe taxi ở Paris đã mở cửa và tắt hết đồng hồ đo meter để đưa những người đang kẹt trên phố về nhà hoặc đến nơi trú ẩn an toàn, hoàn toàn miễn phí.
Hành động mở cửa của người dân Paris cũng khiến vài ý kiến lo ngại rằng nhóm khủng bố có thể nhìn thấy và tìm đến. Tuy nhiên, trong sự hỗn loạn này, một cánh cửa mở ra là điều quan trọng hơn hết thảy. Cũng như, trong cái đêm ngủ lại ở sân bay đó, không phải họng súng, cái nhìn cảnh giác hay chiếc áo đồng phục cảnh sát khiến tôi yên lòng mà chính là ánh nhìn không dò xét và cái nắm tay ấm áp của bạn tôi.
Paris sau ngày thứ sáu đen tối sẽ lại là Paris thành phố tình yêu, đúng như những ca từ mà huyền thoại âm nhạc Edith Piaf đã cất lên trong bài “Sous le ciel de Paris” (Dưới bầu trời Paris) rằng: “Nhưng bầu trời Paris sẽ không đen tối dài lâu, cầu vồng sẽ hiện ra như một lời tạ lỗi”.
Bởi vì, hôm nay, giữa sự hỗn loạn, tôi đã nghe bản La Marseillaise, quốc ca Pháp vang lên trên sân Stade de France. Cổ động viên trận Pháp - Đức đã hát vang trên đường rời sân vận động, để ngăn dòng nước mắt, để nâng đỡ những bước chân.
Không ai biết liệu có còn một quả bom nào nữa đang chờ họ. Nhưng tôi tin, cầu vồng sẽ hiện ra vì Paris biết xua tan nỗi sợ.